日久岁长 [ rì jiǔ suì cháng ]
时间长,日子久。同“日久天长”。
日久年深 [ rì jiǔ nián shēn ]
指日子长,时间久。
日久天长 [ rì jiǔ tiān cháng ]
时间长,日子久。
天长日久 [ tiān cháng rì jiǔ ]
时间长,日子久。
迟日旷久 [ chí rì kuàng jiǔ ]
犹言旷日持久。
旷日离久 [ kuàng rì lí jiǔ ]
耗费时日,拖延很久。犹言旷日持久。
旷日长久 [ kuàng rì cháng jiǔ ]
历时长久,久经时日。
旷日经久 [ kuàng rì jīng jiǔ ]
犹言旷日持久。
日久岁深 [ rì jiǔ suì shēn ]
岁:年;深:长久。指时间长久。
年淹日久 [ nián yān rì jiǔ ]
淹:滞留。形容时间久远
日久月深 [ rì jiǔ yuè shēn ]
深:长久。指时间长久。
年深日久 [ nián shēn rì jiǔ ]
形容时间久远。
日久歳长 [ rì jiǔ suì zhǎng ]
见“ 日久天長 ”。
日久歳深 [ rì jiǔ suì shēn ]
见“ 日久月深 ”。
旷日引久 [ kuàng rì yǐn jiǔ ]
引:迁延。历时长久。
历日旷久 [ lì rì kuàng jiǔ ]
经历的时间非常久。
旷日弥久 [ kuàng rì mí jiǔ ]
旷:耽搁荒废。指时间拖得很久。
日久见人心 [ rì jiǔ jiàn rén xīn ]
日子长了,就可以看出一个人的为人怎样。
旷日持久 [ kuàng rì chí jiǔ ]
旷:荒废,耽误。荒废时间,拖得很久。
年久日深 [ nián jiǔ rì shēn ]
深:远。形容时间久远
地久天长 [ dì jiǔ tiān cháng ]
时间长,日子久。
积日絫久 [ jī rì lěi jiǔ ]
久经时日。絫,同“ 累 ”。《汉书·董仲舒传》:“且古所謂功者,以任官稱職爲差,非謂積日絫久也。故小材雖絫日,不離於…
旷日经年 [ kuàng rì jīng nián ]
久经时日。
路遥知马力,日久见人心 [ lù yáo zhī mǎ lì,rì jiǔ jiàn rén xīn ]
路途遥远才能知道马的力气大小,日子长了才能看出人心的好坏。
旷日引月 [ kuàng rì yǐn yuè ]
引:迁延。历时长久。同“旷日引久”。